Ngay đối với những người dân bình thường, việc bị "cắm sừng" đã thật khó có thể chấp nhận được. Thế nhưng lịch sử Trung Hoa cổ đại đã ghi nhận một trường hợp duy nhất, vị Hoàng đế có 1 không 2 tự lên kế hoạch để "cắm sừng" mình. Vị Hoàng đế được nhắc đến ở đây chính là Lưu Tống Minh Đế Lưu Úc của triều Nam Tống.
Việc thân nữ nhi phải chọn lầu xanh làm nơi kiếm sống thường là vì hoàn cảnh mà phải lăn lộn nơi nhơ nhuốc. Thế nhưng sử sách đã ghi lại chuyện hy hữu về vị Hoàng Thái Hậu thời Bắc Tề đã từ bỏ danh hiệu để làm kỹ nữ chốn lầu xanh nhằm thỏa mãn lạc thú của mình.
Trong xã hội Trung Quốc xưa, việc lấy võ nghệ để hiển danh hoặc chọn võ nghệ để sinh sống có 4 hạng: Võ sư (chuyên dạy võ), du hiệp (chuyên hành hiệp trượng nghĩa trên giang hồ), nghệ nhân mãi võ (biểu diễn võ thuật để kiếm sống), tiêu sư (hành nghề bảo vệ tài sản của thương nhân). Trong đó, hành nghề tiêu bảo tiêu rất hấp dẫn, mang sắc thái truyền kỳ, thu hút sự quan tâm của mọi người.
Khi xem các bộ phim cổ trang Trung Quốc, du khách không khó để bắt gặp cảnh một người đàn ông thường đi lại vào ban đêm với câu cửa miệng: "Trời hanh vật khô, đề phòng củi lửa". Thực tế đây là một nghề có vai trò khá quan trọng ở xã hội xưa và được lịch sử ghi nhận. Mời du khách cùng Viet Viet Tourism tìm hiểu về nhân vật này nhé!
Trong số những án tử nặng nề nhất trong thời phong kiến Trung Quốc như “tứ mã phanh thây”, “chém đầu bêu trước công chúng”,… thì "lăng trì" được xem là cực hình man rợ nhất. Lăng trì trong tiếng Hán có nghĩa là “lấn lên một cách chậm chạp”, hay còn gọi là “tùng xẻo” tượng trưng cho hành động có một tiếng trống đánh “tùng” thì xẻo một miếng thịt. Vào thời phong kiến Trung Quốc, những ai phạm vào tội phản quốc, nổi loạn, giết cha mẹ,… đều bị quy vào tội lăng trì.
Trong lịch sử phong kiến Trung Quốc, có không ít những hình thức tra tấn khiến người người phải khiếp sợ. Theo sử sách, những hình phạt này được đánh giá là ghê sợ hơn cả lăng trì. Chúng phản ánh những đạo luật và hình thức xử phạt tàn khốc, đôi khi thiếu nhân tính.
Vào giai đoạn Thanh triều thống trị Trung Hoa, nam giới đều buộc phải tuân theo quy định để kiểu tóc gọt nửa đầu, sau gáy tết đuôi sam. Nhưng điều khiến hậu thế không khỏi thắc mắc nằm ở chỗ, tại sao giai cấp thống trị nhà Thanh lại lựa chọn kiểu tóc này? Với kiểu đầu được cho là "cầu kỳ" (vừa cần cạo, vừa cần tết) như vậy, nam tử thời xưa chăm sóc, vệ sinh mái tóc của mình như thế nào? Hãy cùng Viet Viet Tourism tìm hiểu nhé!
Vào các giai đoạn lịch sử Trung Hoa cổ đại, kiểu tóc của mỗi người là đại diện cho bộ mặt của một triều đại, vì vậy thật khó mà trách khi vào mỗi thời kì người ta đều bắt buộc người dân phải để tóc theo những kiểu tóc đã được triều đình quy định sẵn. Hãy cùng Viet Viet Tourism điểm qua những kiểu tóc của người Trung Quốc qua các giai đoạn lịch sử nhé!
Ngày nay, Trung Quốc không được xem là quốc gia đi đầu trong các phát minh khoa học, nhưng vào thời cổ đại, quốc gia này là nơi khởi nguồn của những phát minh quan trọng đã định hình văn minh thời đó. Những phát minh của người Trung Quốc xưa không chỉ hữu dụng mà nhiều trong số chúng đóng vai trò sâu sắc trong tiến trình phát triển của nhân loại.
Cuối những năm 90, phim truyền hình cổ trang “Hoàn Châu cách cách” đã gây nên một cơn sốt khắp Châu Á. Những Ngũ A Ca, Tiểu Yến Tử, Hạ Tử Vi, Phúc Nhĩ Khang… sau hàng chục năm vẫn còn sống động trong lòng khán giả. Nhưng có một câu hỏi đặt ra là: Người gọi là Hoàn Châu cách cách có thực trong lịch sử Trung Hoa hay không? Hãy cùng Viet Viet Tourism tìm hiểu để có được lời giải đáp nhé!